Bài dự thi của học sinh Nguyễn Trương Khánh Ly - Lớp: 11A8

Thứ năm - 24/10/2024 22:40
Họ và tên thí sinh: Nguyễn Trương Khánh Ly
Lớp: 11a8
Trường: THPT Bảo Lâm
Địa chỉ: Trường THPT Bảo Lâm, huyện Bảo Lâm, tỉnh Lâm Đồng
Điện thoại: 0969509645
Email: 123khanhlyntkl@gmail.com

BÀI DỰ THI CUỘC THI VIẾT “TUỔI HỌC SINH” 2024

    Tiếng ve ngừng inh ỏi, những cánh diều dần hạ xuống, những cái nắng hè cũng dần bớt cái oi bức, cái lứa trẻ con trong xóm chẳng còn rong ruổi những buổi chiều trên những khoảng đất trống, chúng về nhà sớm hơn mọi khi, tắm rửa và chuẩn bị cho một năm học mới. Cái thời học sinh đứa nào mà không háo hức, nôn nao khi được cùng bố mẹ sắm sách vở, đồ dùng mới, cùng ngồi bao vở, ghi nhãn tên với một tâm trạng, cảm xúc “mới”, như đánh dấu bước tiếp theo trong cuộc đời.
Tôi lớn hơn bọn trẻ trong xóm vài lứa, ngỡ rằng mình cũng đã quen với những cái cách thức này nhưng quái lạ thay tôi cũng tựa như chúng nó, cảm xúc ấy dường như vẫn tồn đọng mãi trong tôi, cũng sự bồi hồi, mong chờ những ngày được đi học, được dung dăng cùng đám bạn đến trường dưới ánh nắng buổi sớm mai, cái nắng mà như những cái ôm chào buổi sáng, len lõi vào từng kẽ tóc, làn mi, sưởi ấm cho tâm hồn mà cũng như bồi đắp cho cơ thể thật nhiều năng lượng cho ngày học mới. Cái tiếng nói cười đùa xôn xao mà luân hồi, không một khoảng lặng nào có thể chen chân vào để ngăn lại, tưởng chừng như khoảnh khắc lúc ấy sẽ diễn ra đến vô tận nếu không có sự can thiệp của tiếng chuông “reng… reng…”, tôi vẫn thường hay đùa rằng cái chuông trường chính là “cỗ máy thời gian” đưa chúng tôi về với thực tại từ những mẩu chuyện tán gẫu đang còn dang dở…
Càng lớn, tôi thấy mình như đã có gì đấy chín mùi trong chính tâm hồn và cả suy nghĩ. Tôi để ý nhiều hơn và cũng thấu nhiều hơn. Những vệt nắng vàng trên trang văn đang mở, nó đã thành công trong việc thu hút sự chú ý của tôi, cũng đưa tôi về với bài giảng của cô giáo. Còn ít ỏi những năm cuối của tuổi học sinh được vui chơi, học tập ở ngôi trường mình yêu quý, tôi càng trân trọng hơn những khoảng thời gian ngắn ngủi này. Cái thời điểm mà tôi nhớ nhất đó là gạt bỏ mọi sợ hãi, nhút nhát trong con người mình để có thể “thoát ra khỏi chiếc hộp rộng lớn” của mình, để ngày hôm nay tôi có thể tự hào vì đã gắn thêm cho mình đôi cánh để có thể bay cùng với ước mơ và đam mê của mình. Tôi nhiệt tình, năng nổ trong các hoạt động phong trào để có thể ghi lại những thước phim đẹp đẽ ở tuổi này và ngay chính nơi này.
Dù nơi tôi là tỉnh lẻ nhưng ngôi trường cấp ba TPHT Bảo Lâm lại cho chúng tôi những gì mà các bạn học sinh thành phố có, từ cơ sở vật chất đến đội ngũ giáo viên, sự giảng dạy nhiệt tình và một môi trường lành mạnh đã trở thành nơi nuôi dưỡng, là cội nguồn để sản sinh ra những nhân tài trẻ của đất nước. Nhà trường luôn cố gắng tạo mọi điều kiện để học sinh có thể vừa học vừa chơi, tổ chức nhiều lễ hội, là cơ hội để chúng tôi giao lưu, học hỏi, gắn kết và là lúc để lại những dấu ấn tuổi học trò.
Lắm lúc nghĩ, bản thân tôi chắc cũng được thần linh bảo ban, che chở và yêu thương lắm mới có được cuộc sống bình yên như thế này bởi được mình vẫn được sống, vẫn còn gia đình, bạn bè yêu thương, vẫn được cắp sách đến trường, sống một cuộc sống do chính mình tự viết ra, tưởng chừng như đơn giản những đôi khi đó lại là điều nhiều người ao ước cả đời để có được. Nhìn cảnh mẹ thiên nhiên đã cướp đi tất cả của người dân miền Bắc mà chính tôi cũng không kìm lòng được, gia đình không còn trọn vẹn, nhà cửa tan hoang, cái đám trẻ con đáng ra giờ phải ngồi ở ghế nhà trường thì giờ đây phải lội mình trên những dòng nước lũ đen ngòm đã cuốn đi những tổ ấm hạnh phúc. Tôi và những con người miền Nam vẫn luôn dõi theo và đồng hành cùng họ, cũng từ những hình ảnh đó, tôi càng thêm quý trọng và biết ơn những gì mình đang được hưởng, đó càng là động lực để chúng tôi quyết tâm hơn trong học tập, trong quá trình phát triển bản thân, để biết rằng, mỗi chúng ta đang là những bông hoa được chăm sóc và nâng niu bởi tình thương và sự giáo dục từ nhân loại, được hưởng những tinh túy của trần đời, bản thân chúng ta cũng phải làm sao để rải lại cuộc đời những bụi vàng lấp lánh.
 

Tác giả: Webite Quản trị

Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn http://nukeviet.vn là vi phạm bản quyền

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

trai
phai
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi